This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Mê mẩn hoàng hôn trên phá Tam Giang

Tình cờ nghe mấy câu hát trong bài “Hoàng hôn trên phá Tam Giang” (thơ Mai Hữu Phước, nhạc Quỳnh Hợp), tôi bỗng thoáng nhớ cái vẻ đẹp đượm buồn của hoàng hôn trên phá Tam Giang...
“Phá Tam Giang chiều ráng đỏ
 Màu hoàng hôn buông chơi vơi
 Mênh mang mạn thuyền sóng vỗ
 Cánh chim tung trời về đâu?”
Tôi đến với Phá Tam Giang vào một buổi chiều hè cuối tháng 7, một chiều xanh trong, ít nắng nhưng không mưa.

Vài con thuyền nhỏ len lỏi qua những hàng rào cọc tre
Bầu trời gần đến nỗi hồ như chỉ cần với tay là chạm đến

Chiều hôm ấy, tôi nhận ra rằng, không phải ngẫu nhiên mà rất nhiều nhà thơ, nhạc sĩ và nhiếp ảnh gia đã đưa hoàng hôn trên Phá Tam Giang vào những sáng tác của mình. Hoàng hôn trên Phá Tam Giang quả thật rất đẹp – một vẻ đẹp lãng mạn như đôi mắt của người thiếu nữ đang yêu, man mác như lời thơ của chàng thi sĩ thất tình, da diết như nỗi nhớ của mối tình đầu, mênh mang như biển cả và thân quen như con sông quê nhà.

Và chẳng hiểu vì sao, trong khoảnh khắc chiều tà ấy, tôi lại thấy chưa bao giờ thiên nhiên gần gũi và đầy cảm xúc đến thế. Bầu trời, đường chân trời, núi non, cánh đồng, tất cả trở nên gần đến nỗi hồ như chỉ cần với tay là chạm đến.

Gió lồng lộng như thể muốn len vào từng sợi tóc từng thớ thịt. Chút nắng cuối chiều sóng sánh trên mặt nước, từng giọt từng giọt lấp lánh trong đáy mắt. Sóng từng cơn từng cơn vỗ vào mạn thuyền, khi lăn tăn lặng lẽ, khi vồ vập dỗi hờn.


Và trước mắt tôi, là vài con thuyền nhỏ len lỏi qua những hàng rào cọc tre trên mặt nước rộng lớn mênh mông – hình ảnh biểu trưng cho vùng đầm phá rộng lớn này.

Bình yên. Quả thật, mẹ thiên nhiên luôn biết cách cứu rỗi tâm hồn những con người yêu quý người.

Mãi đắm say trong cảm xúc bình yên, tôi lạc vào một làng chài mang tên Thái Dương Hạ, một làng chài cổ xưa với những nét văn hóa thú vị.

Nếu như ai đó cho rằng đi lạc là điều rủi, thì ngược lại, tôi lại cảm thấy lạc vào Thái Dương Hạ lại là một điều may mắn trong hành trình của mình.

Ngoài việc được tận mắt nhìn thấy những nét sinh hoạt của một làng chài có lịch sự hàng trăm năm, tôi còn được chiêm ngưỡng những lăng mộ và đền thờ lộng lẫy uy nghi mà mình chưa bao giờ được thấy trước đó.

Cứ vài ba căn nhà, lại có những đền thờ họ tộc to lớn, giáp đầy gạch men và cẩm thạch, trạm trổ hoa văn rồng phụng. Hỏi thăm một người lớn tuổi trong làng, tôi được biết, với quan điểm “sống ở thác về”, một lăng mộ khang trang, một đền thờ họ lộng lẫy uy nghi, không chỉ thể hiện sự tôn kính đối với người đã khuất mà còn là niềm tự hào của những người sống.

Cụ cũng nhắc thêm, cứ 3 năm một lần, làng lại tổ chức Lễ hội Cầu Ngư rất long trọng vào ngày 12 tháng Giêng âm lịch.
Đền thờ họ tộc trong làng Thái Dương Hạ
Tạm biệt cụ, tôi theo chân một người dân trong làng để về thành phố Huế. Rời khỏi làng Thái Dương Hạ cũng là lúc bóng tối dần ôm lấy đầm phá. Đâu đó trong tâm trí tôi vẫn hiển hiện ánh hoàng hôn trên Phá Tam Giang với những cảm xúc hoài niệm và bình yên khó tả.

Có lẽ, nếu phải tìm lại những khoảnh khắc bình yên nhất và những chiều hoàng hôn đẹp nhất trong cuộc đời mình, thì tôi sẽ không quên chiều hoàng hôn hôm ấy – hoàng hôn trên Phá Tam Giang.

Phá Tam Giang là một phá nằm trong hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai, cách thành phố Huế 15km về phía Bắc, thuộc địa phận của ba huyện Phong Điền, Quảng Điền, Hương Trà - tỉnh Thừa Thiên Huế.

Phá Tam Giang có độ sâu từ 2m đến 4m, có nơi sâu tới 7m, là nơi hội tụ của 3 con sông lớn là sông Ô Lâu, sông Hương và sông Bồ trước khi đổ ra biển qua cửa Thuận An.

Với diện tích 52 km², dài 24km và 22.000 ha mặt nước, Phá Tam Giang trở thành khu vực đầm phá nước lợ lớn nhất Đông Nam Á.

Kỳ quan Ghềnh Đá Đĩ

"Cách thành phố Tuy Hòa (Phú Yên) hơn 40 km, ghềnh Đá Đĩa hiện ra hài hòa giữa mây, trời, đá và nước với cấu tạo lạ kỳ",

Ghềnh Đá Đĩa rộng khoảng 50 m và trải dài hơn 200 m, nằm sát bờ biển ở xã An Ninh Đông, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên, là cảnh quan thiên tạo. Đá ở đây được dựng đứng theo từng cột (như có sự sắp xếp của bàn tay con người) liên kết với nhau, trên bề mặt mỗi phiến đá có tiết diện hình lục giác hoặc hình tròn.

Từ trên cao nhìn xuống ta thấy như miếng sáp ong khổng lồ, đứng một bên ghềnh, ta lại thấy phiến đá tạo thành trụ liên kết bên nhau, vững trãi, bền chặt, dãi dầm mưa nắng. Đá nơi đây đã thăng trầm cùng với sự biến thiên của tạo hóa, sóng biển, nắng gió và đất trời. Tên gọi là Đá Đĩa bởi các cột đá gắn kết bề mặt như những chiếc đĩa xếp liền kề nhau, tăm tắp thẳng hàng.

Ngoài giá trị cảnh quan thiên nhiên vô cùng kỳ thú, nơi đây còn là một hiện tượng địa chất độc đáo ở nước ta mà đang cần các nhà địa chất khám phá, giải mã.
Nhiều cột đá xếp liền nhau như đĩa xếp.
Đá ở ghềnh Đá Đĩa Tuy An là loại bazan được hình thành do hoạt động của núi lửa cách đây khoảng gần 200 triệu năm. Nham thạch phun ra từ miệng núi lửa gặp nước biển đông cứng lại, đồng thời tạo ra hiện tượng dị ứng lực gây nên sự rạn nứt toàn bộ khối đá nham thạnh theo mạch dọc, xiên, ngang khiến các cột đá bị cắt thành nhiều khúc. Do đó ngày nay, đến thăm quan ghềnh Đá Đĩa ta bắt gặp nhiều cột đá xếp liền nhau, bề mặt như đĩa xếp, đá xếp. Đi sâu xuống mép dưới gềnh, chúng ta còn bắt gặp một hang ăn sâu vào chân núi, bọt tung trắng xóa.

Bên cạnh ghềnh Đá Đĩa là bãi Bàng, có những khối đá nằm lặng yên dưới những tán cây rợp mát. Đây là nơi thích hợp và khá lý tưởng cho việc nghỉ ngơi, cắm trại dã ngoại. Đá Đĩa và bãi Bằng còn gắn liền với một địa danh phía trên đó là “Hòn đá lực lượng” - một hang sâu và rộng, lưu truyền những huyền thoại về một thời chiến tranh. Khi ấy bộ đội chủ lực của ta ban ngày ẩn náu trong hang, ban đêm xuất kích, giáng cho quân thù những đòn sét đánh.

Tôi đến với Phú Yên vào những ngày nắng nhưng khi đặt chân đến với ghềnh Đá Đĩa, cái nắng, nóng đã được xua tan. Tôi thật sự bị bất ngờ bởi vẻ đẹp nơi đây, cảnh đẹp nơi đây khác với những nơi mà tôi từng đặt chân tới , nó có vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ, có một sức hút lạ kỳ khiến tôi không muốn rời xa.

Biển nơi đây thật tuyệt vời, bãi cát trắng trải dài, nước biển trong xanh, những con sóng tạt vào bờ tạo bọt trắng xóa. Được hòa mình với biển nơi đây tôi thấy tâm hồn mình thật thoải mái, mọi mệt nhọc, căng thẳng đã biến mất.

Con người nơi đây thật mộc mạc, hiền hòa và hiếu khách, vùng đất này thật sự để lại trong tôi ấn tượng tuyệt vời!